Hà Nội ngày 26 tháng 1 năm 2013
Haiza. Màn đêm tĩnh lặng giúp ta nhận ra được nhiều điều quá. Sau hơn năm rưỡi sống ở mảnh đất mà người ta gọi là thủ đô này, cuộc sống tuy nhộn nhịp nhưng con người lại vô tình đến lạ thường. Một thằng con trai từ nhỏ đến lớn được bố mẹ bao bọc, chăm lo hầu như chưa có kinh nghiệm sống, ít va vấp với đời nói đúng ra là một thằng công tử bột không hơn không kém. Bỗng dưng phải rời khỏi sự chăm lo của bố mẹ, bắt đầu tự chăm sóc cho chính bản thân minh, tự bước đi những bước tự lập đầu đời. Cuộc đời là vậy, nhưng ít ra mình vẫn còn may mắn hơn rất nhiều người, mình đc sinh ra là một người bình thường, có bố, có mẹ, em gái, người thân và những người bạn thân. Càng ngày mình càng cảm thấy con đường mà bố chọn cho mình là đúng, thế mà trước đây mình đã từng có những ý nghĩ oán trách vì bố đã k cho mình theo đuổi giấc mơ. haiza. Nếu mình tự làm theo ý mình thì không biết tương lai mình sẽ như thế nào nhưng cuộc sống về sau chắc sẽ không yên bình như con đường mà bố đã chọn. Hà Tĩnh quê mình, mảnh đất thân thương với bao kỉ niêm, nơi con người tuy còn nghèo nhưng đầy nghĩa tình, và mảnh đất ấy chắc sẽ gắn liền với tương lai sau này của mình. Càng ngày mình càng thấy mình không phù hợp với mảnh đất đầy bon chen này, tính mình thích tự do bay nhảy và những không gian yên bình như ở quê. Bây giờ mình càng thấy biết ơn bố mình, con đường ông chọn cho mình gắn liền với mảnh đất. Hà Tĩnh đầy nghĩa tình, một cuộc sống yên bình.
Từ giờ, mình phải gắng bước tiếp thôi, phải gắng học lấy cái nghề để còn về xây dựng quê hương chứ nhỉ.hi. Cuộc sống tuy nhiều va đập nhưng mình còn có những người thân cơ mà, những người họ hàng sống đầy tình cảm, những người bạn trong A2F, anh em 505, 11N2 nữa và một gia đình mới là OHV nữa. Dù cuộc sống có thế nào thì vẫn mim cười mà bước tiếp, vì không cười thì mình không còn là mình nữa rồi. Phải cố gắng thôi, được năm rưỡi rồi.
Hà Tĩnh ơi!! Chờ nhé! Một ngày không xa con sẽ về.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét