Thường thì người ta luôn đi tìm cho bản thân mình sự bình yên...
Tôi thì cảm giác mình... ngược lại...
Có lẽ cuộc đời tôi từ thuở nhỏ cho đến trước khi bước ra đời nó quá êm đềm và bình yên, cái tôi có luôn luôn là những gì tôi muốn... Mọi thứ tôi muốn đều được thỏa mãn... Phải chăng vì thế mà tôi cảm giác bình yên là một điều gì đó bình thường như hơi thở...
Bao năm tồn tại trong cõi đời này cái mà tôi luôn nghĩ mình có là sự bình yên, phải chăng vì thế mà tôi không quý trọng nó... Oh không, tôi xem bình yên là hơi thở... là nhịp đập từ trong trái tim mỗi ngày.
Bước ra cuộc sống ồn ã của kiếp người, cái màu hồng của sự bình yên mờ nhạt dần. Sắc màu cuộc sống ào vào pha trộn những hỉ nộ ái ố thành những vệt loang lỗ khó mà định hình nó là gì?
Liệu có thể bình yên khi một ai đó làm tôi quá thất vọng, tất cả những gì họ gây ra có thể làm xáo trộn cuộc sống của tôi hay của một ai đó bên cạnh tôi?
Có người nói thế này...
"Bình yên là... trải qua một ngày làm việc chăm chỉ, ý nghĩa, xách giỏ về nhà, ăn uống, cười nói, xem ti vi, đọc sách, ngủ... Bình yên là khi ta biết vẫn còn có một ngôi nhà nhỏ và những người thân đang chờ ta về... "
Đơn giản thế thôi, có thật là thế không?
Chạm mặt với đời, cái thứ mà tôi đi tìm lại chính là cái bình yên tôi vẫn xem như đã là của mình...
Tôi đi tìm bình yên, tôi loay hoay đi tìm trong dòng đời ngược xuôi và sau cùng đã tìm thấy ở một nơi mà chỉ có tôi mới có thể cảm nhận được khi tôi biết chấp nhận, biết tha thứ, biết bao dung.
Có một ngày tôi đứng lặng im trước biển, tôi nghe sóng vỗ bờ mà lại cảm nhận rằng cuộc đời đầy sóng gió. Tôi vật vã với những lo toan, đánh thức mình trong tiếng gầm gào của sóng biển. Tôi muốn lao mình xuống đó để gột rửa những suy nghĩ nặng nề trong cả quá trình vật lộn với cuộc sống...
Có một ngày ngồi bên thềm ngắm chiếc lá rơi, tôi thấy cuộc đời này thật phù du, nắng gió... và sự tĩnh lặng vô hình chung kéo tôi theo những cung bậc trầm, khiến tôi có cảm giác cuộc sống mình dường như ngưng lại trong khoảnh khắc. Khi chiếc lá chạm mặt sân, tiếng khô khốc của lá thức tỉnh tâm trạng ấy một cách vô thức, cứ ngỡ lòng đã bình yên, nhưng...
Có một ngày tôi đứng lặng im trước ngọn núi cao vời vời, chợt thấy mình bé nhỏ và chới với trước độ cao có cảm giác có thể đo được bàn tay. Một gang tay đo dãy núi sừng sững phải chăng là một điều không tưởng?
Có một ngày tôi đối diện với chính tôi trong đời sống thường ngày, cảm nhận một thời khắc trôi đi gập ghềnh trong từng suy nghĩ. Cảm nhận trong tôi nhiều lúc tưởng chừng chai sạn đi... Nhưng rồi niềm khao khát vô tận lại bùng lên.
Và cho đến tận hôm nay, tôi vẫn trăn trở với câu hỏi ấy, tôi có thật bình yên trong cuộc sống này?
Nếu lỡ như em đã trót yêu anh, một chàng trai Nhân Mã, em đừng bao giờ bướng bỉnh ngồi trước mặt anh luyên thuyên về anh chàng nào đó. Dù chỉ là bạn bình thường nhưng anh sẽ giận lắm đấy. Lúc ấy, em có làm gì đi chăng nữa thì anh sẽ mặc kệ em, thật đấy.
Nhân Mã là một kẻ lang thang của đất trời, và anh cũng vậy, mỗi chuyến đi anh học thêm được nhiều điều, hiểu thêm về mỗi con người và trân trọng cuộc sống này hơn. Anh là gió, thích được phiêu du trên những miền đất mới, có thể nơi đó không có em nhưng em hãy yên tâm vì dù có ở nơi đâu thì trái tim anh vẫn rất cần có em và luôn nghĩ về em.
Nhân Mã nổi tiếng đào hoa nhưng không có nghĩa là họ không bao giờ thất tình. Để Nhân Mã có thể yêu một người rất khó vì trái tim Mã Mã dường như không muốn trói buộc một chỗ. Nhưng em à, khi anh đã yêu em, đã dành hết tình cảm cho mình em thì lúc đó đầu óc anh chỉ có em, nghĩ về em mà thôi. Đôi lúc cùng dạo bước với em trên con đường nào đó mà bỗng chốc anh liếc mắt sang một bóng hồng nào đó thì em cũng đừng buồn nhé. Mã Mã rất thích cái đẹp nhưng chỉ là trong chốc lát. Chỉ một thời gian ngắn sau anh đã quên mất đi điều đó và lúc ấy chỉ nghĩ về người đang đi bên cạnh mà thôi.
Yêu anh, em sẽ khổ lắm đấy, vì anh không lãng mạn, không thể mang đến những bất ngờ thú vị cho em. Bước vào trái tim anh nhiều gai nhọn và sắc, có nhiều lúc nó sẽ khiến em bị tổn thương. Thực sự anh không muốn như vậy nhưng mọi thứ anh không biểu lộ qua vẻ bề ngoài mà giấu kín bên trong nội tâm đầy bão tố. Anh yêu em đấy, quan tâm em nhiều thật đấy nhưng đôi lúc em chẳng thể nào cảm nhận được đâu; có thể không ngọt ngào cũng chẳng lãng mạn, nhưng chắc chắn là cách tiếng của anh đấy, cô bé.
Nếu em có lỡ yêu một chàng trai Nhân Mã thì em hãy chăm sóc và quan tâm hắn, vì trong tình yêu hắn hay nhõng nhẽo và làm nũng. Hắn là đứa trẻ to xác cần có tình yêu, hắn sợ cô đơn và anh cũng luôn như vậy.
Em à, khi hai đứa cãi nhau, mặt anh lạnh tanh coi như không có chuyện gì xảy ra nhưng lòng anh cồn cào lắm đấy, sóng đang xô ào ạt trong trái tim anh. Lúc đó anh rất cần em ở bên. Anh mang thuộc tính lửa nên đôi lúc bốc đồng, nóng tính…Nhưng anh sẽ nguội nhanh lắm và không để bụng đâu, chỉ cần em chiều và hiểu anh một chút được không?
Anh không dám chắc sẽ hiểu và chia sẻ hết mọi tâm sự cùng em khi em buồn nhưng anh chắc sẽ luôn làm em cười. Vì bên cạnh Nhân Mã tiếng cười không bao giờ mất đi. Nó là một đứa trẻ, mà đứa trẻ thì luôn cười giòn tan dù có chuyện gì xảy ra.
Nếu em yêu anh, một chàng trai Nhân Mã, em có thể tiến lại gần anh thêm chút nữa, đừng ngại ngần vì anh luôn cần em, rất nhiều…